Âm
nhạc đem cho tất cả mọi người ở trái đất này một sự thăng hoa trong cảm
xúc. Nếu một ngày nào đó thế giới này không còn những thanh âm ấy nữa,
thì có lẽ nó thật sự buồn bạn nhỉ? Âm nhạc luôn tồn tại quanh chúng ta.
Nó không chỉ là những bài hát mà chúng ta thường nghe trên tivi, trên
mp3, hay một ca sĩ nào đó hát... mà âm nhạc còn có trong sự chuyển động
của gió, của biển, của cây cối... âm nhạc còn có cả trong tiếng hót của
chim muông...
Âm
nhạc có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với cuộc sống của mọi chúng ta,
nó xua tan đi những đau khổ, muộn phiền, rót đầy tâm hồn chúng ta một
hạnh phúc, bình yên và lắng đọng... Mọi khi ta lắng nghe một bản nhạc
nào đó mà chúng ta yêu thích thì không cần làm bất cứ điều gì khác chúng
ta cũng cảm thấy cuộc sống này giá trị hơn, ý nghĩa hơn, và ta thêm yêu
cuộc đời này hơn.
Âm
nhạc cũng là nguồn sức mạnh, cuốn đi tất cả những điều bạn đang suy
nghĩ trong đầu để rồi phải mệt mỏi với nó, vì thế bạn sẽ như một đóa hoa
nở rộ trong ngày tràn nắng không còn nữa bụi trần bủa vây quanh bạn.
Những
điều trên bạn có được chỉ nhờ tác dụng của âm nhạc. Nó mang đến cho bạn
niềm vui, xóa tan nỗi buồn; nó làm tâm hồn bạn dịu êm, lắng đọng, mang
đi cả những mệt mỏi của bạn... Nếu ai đó đã từng lướt tay trên những
phím piano sẽ càng hiểu hơn cái cảm giác ấy, cảm giác của sự dịu dàng,
du dương, đi vào nơi sâu thẳm nhất của hồn người... những điều đó cũng
có thể bắt gặp khi bạn nghe một bản nhạc mà bạn yêu thích phải vậy
không?
Nhớ,
có người từng nói với tôi rằng: “Muốn lánh xa những ồn ào phố thị và đi
tìm sự bình yên”. Nhưng tôi không nghĩ rằng sự bình yên chỉ có ở nơi
không có ồn ào, không bão tố, không khó khăn... mà sự bình yên luôn
quanh ta, mọi lúc, mọi nơi. Ta có thể thấy nó ngay trong những ngày
giông tố bủa vây bởi bình yên chính là cảm giác nơi trái tim mình.
“Bình yên một thoáng cho tim mềm
bình yên ta vào đêm.”
bình yên ta vào đêm.”
Đó
mới là ý nghĩa thực sự của bình yên... Và chính âm nhạc sẽ là con đường
đưa ta đến với sự tĩnh lặng trong tâm hồn, đến với bình yên nơi tim mềm, hay trong màn đêm huyễn hoặc...
Như
ngày trước, tôi chỉ quen học những môn tự nhiên, chứ chưa bao giờ nghĩ
rằng có thể làm bên nghệ thuật, hay một điều gì đó có liên quan đến nghệ
thuật cả... Rồi trong một lần vô tình mình nghe “Bình Yên” của Trần Thu
Hà, tôi đã nhận ra thật nhiều, từ đấ dần thích cái gọi là âm nhạc, tôi
luôn tìm đến nó trong những lúc mệt mỏi nhất, tuyệt vọng nhất... đó cũng
là lý do tôi quyết định sẽ thi vào Sư phạm nghệ thuật khoa âm nhạc. Đó
là cơ duyên làm tôi gắn bó hơn với âm nhạc... Cũng bắt đầu từ khoảng
thời gian ấy tôi cảm thấy cuộc đời này nhiều màu sắc hơn, thú vị hơn
những gì mà ngày trước từng suy nghĩ... Sau hơn 1 năm đứng lớp, nhìn
lại, thấy quyết định đó cũng mình không sai, nhờ âm nhạc mà tôi quên đi
muộn phiền, giải tỏa được hết những căng thẳng, nhìn cuộc đời này vui
tươi hơn. Cuộc sống của tôi trải qua bao thăng trầm khác nhau, để rồi
tôi có những mục đích, những ước mơ khác nhau trong từng giai đoạn. Cũng
có rất nhiều điều làm nên ngả rẽ cuộc đời như gia đình, học tập, bạn
bè... Những khoảng thời ấy trôi qua được nhẹ nhàng chính là nhờ tình yêu
âm nhạc của tôi. Nó là sức mạnh, là động lực để tôi luôn bình tĩnh
trước mọi biến đổi của đời thường.
Một
ai đó đã nói với tôi rằng: “Cuộc đời này rất dài. Đừng vội quyết định
theo đuổi một cái gì đó rồi nghĩ nó là mãi mãi. Cuộc sống không phải lúc
nào cũng trải đầy hoa để bạn bước lên theo một hành trình đã định”. Vì
thế tôi luôn kiên trì, nhẫn nãy tìm cách để có thể đến được đích đã đề
ra. Những điều giúp tôi làm được đó là âm nhạc. Nó giúp giải phóng tâm
hồn, hướng tôi đến với những điều tích cực hơn, là nguồn động viên kì
diệu để tôi đến với đời tươi đẹp, làm bừng ánh sáng trong tâm hồn tôi...
No comments:
Post a Comment